Tác giả: Alyson Noel - Dịch giả: Thanh Tuấn, Huyền Chi
Nhà xuất bản: Trẻ
Giá bìa:61,000
Giá bán:61,000
Năm xuất bản: Quý IV / 2009
Làm thế nào để có nhiều bạn? làm thế nào để được trò chuyện, kết thân với những người nổi tiếng của trường? Làm thế nào để ngồi dãy bàn A nổi tiếng vào giờ ăn trưa????? Đó là suy nghĩ của rất nhiều bạn trẻ ta có thể bắt gặp tại bất cứ lớp học, ngôi trường, mảnh đất nào. Và Noel Alyson đã đi tìm câu trả lời ấy qua một câu chuyện thật thú vị - Hôn & Blog.
Cùng nhau học ở trường Ocean High, Winter và cô bạn thân nhất của mình, Sloane, cùng muốn rủ bỏ quá khứ tụt hậu của mình, đều từ vô hình trở thành những người sành điệu. Cả hai cùng thoả thuận cố bằng cách để trở thành những người được chú ý trong năm học mới này. Thoả thuận có lời hứa rằng ai thành công trước sẽ giúp đưa người còn lại vào nhóm sành điệu. Nhưng ngay khi Sloane vừa được hưởng cuộc sống ở nhóm A, cô nàng liền đá ngay Winter đi mà không hề đắn đo. Đột nhiên bị loại khỏi cuộc đời người bạn thân nhất của mình, Winter tìm cách trả thù theo hình thức hiện đại: kể toàn bộ những bí mật xấu xa của Sloane lên một cái blog vô danh. Khi cái blog trở nên nổi tiếng vượt cả dự tính của cô, Winter mới đắn đo liệu việc trả đũa đó có thật sự đáng với những hậu quả đi kèm theo - Liệu cô có thật sự muốn nổi tiếng như vậy hay không? Một lần nữa, tác giả Alyson lại khám phá những cung bậc khác nhau trong đời sống học đường bằng cả trái tim và sự hài hước mà các độc giả sẽ ưa thích. “… Nhưng lúc này đây, tôi đang bắt đầu tự hỏi có thế nào tôi đã đi quá xa. Và nếu là vậy thì tôi thú thực là cũng không biết cách nào để thoát ra được. Đương nhiên tôi có thể chỉ đơn giản dẹp đi và thôi không blog nữa. Có điều là tôi đã hứa với những người này sẽ mang đến những sự thật không che đậy. Thế nên thực chẳng thể đùng đùng bỏ ngang giữa chừng khi vẫn có lựa chọn khả dĩ. Và nếu như không có lý do gì đặc biệt thì thường tôi vẫn thích là một người biết giữ lời hứa (không như Sloane). Mà ừ, mặc dù tôi nhận ra điều đó nghe có vẻ giả nhân giả nghĩa khi phơi bày tất cả mọi bí mật của nhỏ ra cho bàn dân thiên hạ. Rõ ràng tôi đã không giữ lời nhưng sự thật là sau những gì Sloane làm, tôi tin rằng tất cả những trách nhiệm hay lòng trung thành với nhỏ trước kia đã bay sạch. Hơn nữa, tôi tin khi đã kể hết chuyện, bản thân đã lắng xuống thì những chuyện này cũng sẽ dịu đi, độc giả của tôi đến lúc đó ít nhiều được thoả mãn và đơn giản sẽ chỉ là click sang trang khác tìm đến những thứ kỳ thú mới. Tôi hứa, một khi điều đó xảy ra tôi sẽ vui vẻ dẹp tiệm và lặng lẽ chìm vào miền lãng quên của thế giới blog. Nhưng cho đến ngày đó, tôi vẫn thấy cần phải có thứ gì đó mới mẻ, hấp dẫn nếu không muốn nghe chỉ trích của những độc giả cay cú quá khích. Ngay lúc tôi sắp sửa log off, Autumn bước vào phòng, liếc qua màn hình và thốt lên: “Ối trời, đừng nói là chị cũng thích cái thứ đó đấy chú? Ở trường ai ai cũng nói về nó”. Tôi quay lại nhìn nó, cố tập trung tỏ ra bình thản và nghiêm nghị vì sâu thẳm bên trong, tim tôi đang đánh trống thùm thụp, bàn tay mướt mồ hôi và có cảm giác khủng hoảng. “Bọn nó suy đoán loạn cả lên về tác giả”. Con bé tiếp tục nói trong khi quỳ xuống và lôi tập bản vẽ ra khỏi giường. “Nhưng như thế thật ngớ ngẩn”. Tôi đáp, nhìn chằm chằm vào gáy nó. “Ý chị là đó có thể là bất kỳ ai ở bất kỳ nơi đâu” Nhưng Autumn lắc đầu, ngồi lên giường và bắt đầu lật qua các bức vẽ. “Không, chắc chắn đó là một người ở gần đây”. Nó nói, thậm chí không nhìn tôi. “Sao em dám chắc vậy?” Tôi hỏi, cố giữ giọng vừa phải và không quan tâm thái quá. “Ờ trước hết là chị có đọc đoạn chị ta viết về gã nghiệm thuốc còm nhom không? Xin thưa, em chỉ biết một người như vậy ...” (Trích Đoạn Hôn & Blog). - “Hoạt, hấp dẫn, toàn những chuyện về người nổi tiếng và giới sành điệu. Cốt truyện lôi cuốn khiến tôi đọc một mạch hàng giờ liền và vẫn muốn được đọc tiếp những câu chuyện sống động ở trường Ocean High. Hôn & Blog thực sự là một thắng lợi” (Safia Abdul, Teens Read Too)
|