Tác giả: Quỳnh Dao - Dịch: Liêu Quốc Nhĩ
Nhà xuất bản: Hội nhà văn
Giá bìa:58,000
Giá bán:58,000
Năm xuất bản: Quý II / 2010
"... Chuyện gì đi vào qúa khứ, hảy để nó nằm yên nơi ấy. Người con gái đàn dương cầm! Người con gái nhặt chú chim non! Người con gái của tòa nhà trắng! Người con gái duy nhất biết "tổ chim ưng" để đến tìm Bồi..."
Tác giả Quỳnh Dao là một nhà văn đã gắn liền tên tuổi của mình với những cuốn tiểu thuyết trữ tình lãng mạn nổi tiếng như: Xóm Vắng, Tân Nguyệt Cách Cách, Dòng sông ly biệt, Hãy hiểu tình em, Giai điệu tình yêu, Giã từ kiếp long đong... Lần này, tác giả Quỳnh Dao lại cho ra mắt bạn đọc một trong những cuốn tiểu thuyết hấp dẫn có tựa đề: Hoàng Hôn Cuối Cùng. Đây là câu chuyện kể về tình yêu của Kiều Thư Bồi con trai duy nhất của một thư ký nghèo tên là Ông Văn Phong với Ân Thái Cần con gái của Ân Diệu Tổ, ông chủ của toà lâu đài trắng. Vì không muốn đứa con trai duy nhất của mình vướng vào câu chuyện mà ông đã mắc phải từ hồi còn trẻ, ngay từ khi còn nhỏ ông đã ngăn cản tình cảm giữa con trai mình với Ân Thái Cần. Cho đến một ngày, gia đình Ân Thái Cần bị sụp đổ. Cha phải vào tù, anh trai và người mẹ cả bỏ đi. Mẹ Ân Thái Cần đã gả cô cho luật sư Địch để cứu cha mình. Nhưng hai người đã bị lừa, việc thì không thành. Sau những mặc cảm với tội lỗi mà mình đã đem đến cho con gái, mẹ của Ân Thái Cần tự vẫn. Cô đã tìm đến Kiều Thư Bồi. Và tình yêu của họ tưởng chừng như đã được đền bù sau những mất mát mà họ phải gánh chịu, nhưng hạnh phúc thực sự chỉ đến với họ khi bức thư của Ông Văn Phong gửi đến. "... Bây giờ em ở đâu? Thư Bồi nhắm mắt lại. Chàng cố không nghỉ đến nửa. Chuyện gì đi vào qúa khứ, hảy để nó nằm yên nơi ấy. Người con gái đàn dương cầm! Người con gái nhặt chú chim non! Người con gái của tòa nhà trắng! Người con gái duy nhất biết "tổ chim ưng" để đến tìm Bồi. Sẵn sàng cùng chàng đi đến tận cùng quả đất! Mọi thứ đã là mây khói. Mọi thứ không quay trở lại. Thư Bồi cúi mặt cố không nhìn, không nghỉ đến nửa. Nhửng ngón chân của chàng bấm nhẹ trên cát. Thư Bồi thở dài, và quay người bỏ đi, đi một cách bất định trong rừng cây chắn gío. Rồi đột nhiên Bồi đứng dậy. Lớp bụi đầy trong ký ức như bị khuấy động. Bồi nhớ ra, chàng đưa mắt tìm kiếm . Cuối cùng Bồi đã tìm ra cái cây lớn nhất. Bồi trèo lên một cành cây to nhất..." Xin trân trọng giới thiệu!
|