Tác giả: Trần Thu Trang
Nhà xuất bản: Hội nhà văn
Giá bìa:20,000
Giá bán:20,000
Năm xuất bản: Quý IV / 2007
Đã gọi là nhật ký thì thật khó để có thể tóm tắt được. Vì cả cuốn sách chỉ toàn những dòng ghi chép xoay quanh một câu chuyện tình của một cô gái mang nickname TIO với một chàng trai. Mọi chuyện bắt đầu bằng việc làm quen trên mạng, gửi tin nhắn và gặp gỡ. Sau đó là những bồi hồi xúc động, những mong ước, những bực tức, những hy vọng, những bày tỏ...
Đã gọi là nhật ký thì thật khó để có thể tóm tắt được. Vì cả cuốn sách chỉ toàn những dòng ghi chép xoay quanh một câu chuyện tình của một cô gái mang nickname TIO với một chàng trai. Mọi chuyện bắt đầu bằng việc làm quen trên mạng, gửi tin nhắn và gặp gỡ. Sau đó là những bồi hồi xúc động, những mong ước, những bực tức, những hy vọng, những bày tỏ...
"...Ngày 2/10/2002 Hôm nay lĩnh nhuận bút một bài từ xưa xửa xừa xưa. Hic, dạo này mình chả còn tâm trí đâu mà bịa mấy cái bài theo giọng văn củ chuối để lấy tiền nữa. Gớm, các ông nhà thơ nhà văn cả đời chả yêu ai bao giờ lại cứ ngồi vẽ ra tình yêu nó đẹp đẽ mơ mộng thế này, nó bay bổng thiên thần thế khác! Hừ, mình yêu vào thấy chỉ toàn rắc rối chán đời, mà chán nhất là cụt cảm hứng viết bài. Đấy, tiền thì hết mà chỉ toàn tơ tưởng vớ vẩn! Ờ, nói nốt chuyện hôm nay (mải than vãn chuyện hết tiền mà quên béng mất chuyện hay ho!). Có tí tiền, mình ra ngồi lì ở hàng net. Trời thương người hiền (và cả người không hiền lắm nữa, ông trời nhỉ), cuối cùng kẻ cần phải xuất hiện cũng xuất hiện. Mình dẫn dắt đưa đẩy một lúc thì hắn mở lời mời mình đi ăn chè. Chẹp chẹp, ăn chè cơ đấy!!! Rồi thế nào nhỉ, mình đã quăng xe đạp ở hàng gửi rồi leo lên xe hắn (một cái xe lờ đờ với một cái yên sứt sẹo) qua Phan Đình Phùng ăn chè. Chẹp, cái hàng chè Thái Lan này có mấy cái bát đẹp thế không biết, cả hàng chăn ga gối đệm bên cạnh cũng đẹp! chè ngon, hihi, với đứa con gái bụng dạ vô biên như mình thì chè nào cũng ngon cả. :D Lại còn có cả pizza nữa chứ, hơi cay, nhưng mà cũng ngon chả kém! Mà mình nói chuyện gì với hắn ý nhỉ? Quên mất rồi. Chỉ nhớ một không khí rất chi là... Hàn Quốc. Ngồi sau xe một anh chàng đang là đối tượng buôn dưa bở, đi trên những con phố nồng nặc (!) mùi hoa sữa. Chết thật, đến ngộ độc dưa bở mất thôi!!! .." (sachcuatrang.com)
|