www.xbook.com.vn
ĐT: - Email: info@xbook.com.vn
SIÊU THỊ SÁCH TRỰC TUYẾN XBOOK
ĐC: Số 46 ngõ 897 Giải Phóng, Q.Hoàng Mai, Hà Nội


ANH TRAI EM GÁI

Tác giả: Tào Đình, Người dịch: Nguyễn Thành Phước
Nhà xuất bản: Hội nhà văn
Giá bìa:74,000
Giá bán:74,000
Năm xuất bản: Quý III / 2008

"An An luôn phải sẻ chia - tình mẹ, tình anh: cô phải chia với chị, người chị câm tội nghiệp... Cô vẫn yêu chị với một tình yêu “thơ ngây”, lúc nào cũng ở bên chị. “Có một loại kẹo, tỏa hương thơm phức, rất đắng nhưng đúng là kẹo, vì thế có tên Kẹo Đắng...”

"An An luôn phải sẻ chia - tình mẹ, tình anh: cô phải chia với chị, người chị câm tội nghiệp... Cô vẫn yêu chị với một tình yêu “thơ ngây”, lúc nào cũng ở bên chị. “Có một loại kẹo, tỏa hương thơm phức, rất đắng nhưng đúng là kẹo, vì thế có tên Kẹo Đắng”.
Mai Mai yêu anh trai Dương Dương. Người ta sẽ nói đó là tình yêu tội lỗi, có lẽ đúng, nhưng hoàn toàn không phải là thứ tình yêu bệnh hoạn của những kẻ có vấn đề về tâm lý. Tình yêu đó tuy tội lỗi nhưng lại rất đáng thương. Bởi Mai Mai là cô gái câm.
Từ nhỏ Mai Mai đã giam mình trong một thế giới “hư ảo, lặng lẽ, không người”, trống rỗng và cô độc. Cô sợ bị chế giễu, sợ tất cả mọi người, chỉ trừ người thân. Trong thế giới người thân đó, người cô đặc biệt yêu quý lại là anh trai - đã có lần cậu bé 7 tuổi đó dũng cảm lao vào đánh lũ trẻ hàng xóm vì chúng gọi em gái cậu là “con câm”. Cũng từ thời điểm ấy, đứa trẻ câm lặng, nhút nhát đã tìm được chỗ dựa tinh thần. Nhưng cũng từ ấy, những toan tính, đố kỵ, ghen ghét bắt đầu xuất hiện.
Mai Mai từng yêu quý, thậm chí là ngưỡng mộ người em gái sinh đôi láu lỉnh, thông minh, hoạt bát, dễ thương… Vậy mà rồi cô đã ghen - ghen với cả tiếng gọi “anh” nũng nịu, ngộ nghĩnh của An An.
Người anh thích An An, đó là điều dễ hiểu - ai mà chẳng thích một cô bé đáng yêu lúc nào cũng líu lo, nhí nhảnh. Nhưng không ngờ, nó lại làm cho một trái tim trẻ thơ khác hờn ghen. Và từ khi cái ý nghĩ muốn độc chiếm người anh len lỏi vào đầu một đứa trẻ năm tuổi, có lẽ, nó đã không còn trẻ thơ, và chắc chắn sẽ không bao giờ còn có được niềm vui hồn hậu của trẻ thơ nữa. Tự nó đã đẩy mình bước vào vòng xoáy của những mâu thuẫn giằng xé giữa hờn ghen ích kỉ và tình yêu thương, lòng mến mộ.
Cố gắng giành lấy tình yêu mến của anh trai bằng mọi thủ đoạn, có chắc lòng Mai Mai được thanh thản? Bởi dẫu sao thì: “Chị em sinh đôi, chị em như hoa, tương thân tương ái không rời xa”.
Một lần, An An bất ngờ bị ngã - một vết sẹo dài (bạn bè vẫn gọi nó là yêu quái) theo An An suốt cuộc đời, nhức nhối trong tim cô một nỗi đau, một niềm day dứt. Vì sao cô ngã? Thâm tâm cô biết rất rõ, biết nhưng lại không dám tin, hoặc cố quên đi. Không chỉ vì nó khiến cô không còn được “hoàn mỹ”, hơn tất cả, đó là sự tổn thương ở trong tâm hồn - có lẽ, vết sẹo ấy khó lòng lên da non trong trái tim đa cảm của cô.
Hiếm người thấy cô buồn. Cô luôn có vẻ tinh nghịch, bất cần. Tất cả, kể cả người thân, vẫn nghĩ An An là một cô bé đơn giản, sống bồng bột. Có ai hình dung cô thế nào trong những khoảnh khắc mơ màng đứng bên cửa sổ, ánh mắt u ám nhìn xa xa, khao khát về một ngọn đèn cho riêng mình? “Có bao nhiêu ngọn đèn là có bấy nhiêu gia đình. Bao giờ mới có một ngọn đèn thuộc về em?!” Ai hiểu được cô bé sôi nổi ấy lại có những lúc giống “một đứa trẻ từ lâu lang thang, không người thân thích”.
An An chưa bao giờ có được hạnh phúc trọn vẹn, niềm vui trọn vẹn, tình yêu thương trọn vẹn. Cô luôn phải sẻ chia - tình mẹ, tình anh: cô phải chia với chị, người chị câm tội nghiệp; tình yêu đầu đời: cô cũng phải sẻ chia vì… cô là người đến sau. Chỉ có hoài niệm, nỗi nhớ, niềm đau và… vết sẹo là thật sự thuộc về riêng cô, trọn vẹn của cô.
An An yêu mẹ, yêu anh trai nhưng cô phải xa cách với họ, lững lờ sống bên cạnh họ, bởi chị bị câm, chị dễ bị tổn thương, chị cần được vỗ về, chở che hơn cô. Cô xinh đẹp, trẻ trung, cô biết nói… cô được tạo hóa ưu ái hơn chị, nên có những cái, cô phải lặng lẽ “nhường” lại cho chị..."
(Trích "Tình yêu kẹo đắng")