www.xbook.com.vn
ĐT: - Email: info@xbook.com.vn
SIÊU THỊ SÁCH TRỰC TUYẾN XBOOK
ĐC: Số 46 ngõ 897 Giải Phóng, Q.Hoàng Mai, Hà Nội


TỰ THÚ CỦA MỘT TÍN ĐỒ SHOPPING

Tác giả: Sophie Kinsella - Dịch giả: Nguyễn Quỳnh Trang
Nhà xuất bản: Hội nhà văn
Giá bìa:65,000
Giá bán:65,000
Năm xuất bản: Quý IV / 2008

Cách tốt nhất để thoát khỏi những tờ hóa đơn, thư đòi nợ là tống chúng vào ngăn kéo hoặc ném tọt chúng vào thùng rác. Cô nàng Rebecca Bloomwood là bậc thầy trong việc đó. Là phóng viên của một tờ báo tài chính hạng trung tại Luân Đôn, việc làm hàng ngày của Becky là đọc và sao chép thông cáo báo chí, đi tới những cuộc họp báo để nhấm nháp sâm banh, ăn bánh ngọt và nhận quà tặng và nhận số lương chấp nhận được...

Cách tốt nhất để thoát khỏi những tờ hóa đơn, thư đòi nợ là tống chúng vào ngăn kéo hoặc ném tọt chúng vào thùng rác....
Cô nàng Rebecca Bloomwood là bậc thầy trong việc đó. Là phóng viên của một tờ báo tài chính hạng trung tại Luân Đôn, việc làm hàng ngày của Becky là đọc và sao chép thông cáo báo chí, đi tới những cuộc họp báo để nhấm nháp sâm banh, ăn bánh ngọt và nhận quà tặng và nhận số lương chấp nhận được. Cô có trách nhiệm hướng dẫn mọi người biết cách quản lý đồng tiền của họ, và chắc kết quả cũng không tới nỗi tệ.
Nhưng, công việc không phải là vấn đề khiến cô phải bận tâm, bạn trai cũng chẳng có gì quá quan trọng, gia đình thì vẫn ổn… Việc khiến cô nàng phải lao tâm khổ tứ nhất là ngoài kia có bao nhiêu cửa hàng đang sale off, bao nhiêu mặt hàng đang hạ giá? Liệu có ai tranh mất của cô thứ đồ cô thích? Không gian giúp Rebecca thấy hạnh phúc không phải mái nhà, không phải công sở, không phải bất cứ một nơi lãng mạn hay dễ thương nào mà chính là những cửa hàng với bao nhiêu thứ quần áo, đồ trang điểm, phụ kiện, vật trang trí xinh đẹp đang mời chào kia. Đôi khi cô mua chúng mà chẳng biết để làm gì, nhưng có hề chi!
Tài khoản của cô ngày càng âm, thẻ thấu chi của cô đã ghi nợ tới mức Becky không còn hi vọng kiếm đâu ra tiền để bù, những cuộc điện thoại liên tục từ ngân hàng, những đơn từ báo nợ lũ lượt tới... Trong khi cô cố tìm ra đủ cách nói dối và bịa đủ thứ chuyện đáng thương nhất về mình để trốn nợ thì ông bố cho cô một lời khuyên để : hoặc là Cắt Giảm Chi Tiêu, hoặc là Kiếm Thêm Tiền… Và cô nàng Rebecca Bloomwood bắt đầu bước vào hành trình thắt lưng buộc bụng và làm thêm cật lực.
Hãy bắt đầu bằng Cắt Giảm Chi Tiêu... Và chờ xem, kết quả ra sao...

“…Mười giây nữa, Zelda gọi từ phía đặt máy quay và bống tôi thấy run. Qua loa phóng nhanh, tôi có thể nghe thấy nhạc dạo của chương trình Morning Coffee, báo hiệu đã kết thúc phần quảng cáo giữa giờ.
“Ai sẽ bắt đầu đây?” Emma hỏi, liếc nhìn vào chiếc máy phóng đại chữ. “Ôi, tôi.”
Vậy là bắt đầu rồi. Tôi ngập chìm trong nỗi sợ hãi. Tôi không biết nên nhìn vào đâu nữa, không biết khi nào nên nói. Chân tôi đang run lên còn tay thì siết chặt trong lòng. Ánh sáng làm loá mắt tôi; chiếc máy quay bên trái đang hướng về phía tôi, nhưng tôi phải cố lờ nó đi.
“Chào mừng quý vị đã quay trở lại!” Emma hướng về phía màn hình. “Bây giờ bạn sẽ thích cái nào hơn? Một chiếc đồng hồ quả lắc hay £20.000?”
Cái gì? Tôi thực sự sốc. Đó là câu của tôi. Đó là những gì tôi định nói.
“Câu trả lời đã quá rõ ràng, phải không?” Emma tiếp tục. “Tất cả chúng ta đều thích £20.000 hơn.”
“Chắc chắn rồi!” Rory xen vào với một nụ cười tươi.
“Nhưng gần đây, khi một vài nhà đầu tư của Flagstaff Life nhận được thư mời họ chuyển khoản tiết kiệm,” Emma nói, cô ta bỗng nghiêm nét mặt, “họ đã không nhận ra rằng nếu họ làm vậy, họ sẽ mất đi một khoản tiền trời cho trị giá £20.000. Rebecca Bloomwood là một phóng viên đã khám phá ra châu chuyện này - Rebecca, cô có nghĩ rằng chiêu lừa đảo này đã cũ rồi không?”
Bỗng nhiên tất cả mọi người đều nhìn tôi, đợi câu trả lời. Chiếc máy quay chĩa về phía cô, cả trường quay im lặng.
Hai phẩy năm triệu người, tất cả đều đang xem ở nhà.
Tôi không thở nổi.
“Cô có nghĩ rằng các nhà đầu tư cần phải cẩn thận?” Emma gợi ý.
“Vâng,” tôi nói với giọng là lùng và đầy chung chung.  “Vâng, tôi nghĩ chúng ta nên cẩn thận.”
“Luke Brandon, anh đại diện cho bên Flagstaff Life,” Emma quay sang hỏi. “Anh có nghĩ…”
Chết tiệt, tôi đau khổ nghĩ. Thật bất công. Bất công. Giọng tôi làm sao thế này, vì Chúa? Chuyện gì xảy ra với những câu trả lời đã được chuẩn bị của tôi thế không biết?
Bây giờ, tôi thậm chí còn không nghe được câu trả lời của Luke. Cố lên nào, Rebecca. Tập trung vào.
“Những gì các bạn phải nhớ,” Luke nói trôi chảy, “là không ai có quyền được hưởng một khoản trời cho. Đây không phải là một vụ lừa đảo!” Hắn cười với Emma. “Đơn giản chỉ là một vài đầu tư tiền thì ít mà lại quá tham lam. Họ tin rằng đã bỏ lỡ một cơ hội - nên họ cố tình thêu dệt nên chuyện không tốt về công ty. Trong khi ấy, có hàng nghìn người được lợi từ Flagstaff Life.”
Gì cơ. Hắn đang nói gì cơ?
“Tôi hiểu,” Emma gật đầu nói. “Thế, Luke, anh có đồng ý rằng…”
“Khoan đã!” Tôi ngắt lời. “Hãy… hãy khoan đã. Anh Brandon, có phải anh vừa bảo các nhà đầu tư là quá tham lam?”
“Không phải tất cả,” Luke nói. “Mà là một vài thôi, đúng vậy.”