www.xbook.com.vn
ĐT: - Email: info@xbook.com.vn
SIÊU THỊ SÁCH TRỰC TUYẾN XBOOK
ĐC: Số 46 ngõ 897 Giải Phóng, Q.Hoàng Mai, Hà Nội


THƯƠNG (Beloved)

Tác giả: Toni Morrison - Dịch giả: Hồ Như
Nhà xuất bản: Phụ nữ
Giá bìa:69,000
Giá bán:69,000
Năm xuất bản: Quý III / 2008

Ohio thôn dã, những năm sau cuộc Nội chiến. Những hiện tượng dị thường khuấy đảo căn nhà trắng xám nằm bên đường Bluestone. Sống ở đó cùng con gái là Sethe, một nô lệ bỏ trốn. Xinh đẹp, kiêu hãnh, thách thức tất thảy, và lẻ loi, chị chỉ thấy ánh sáng của hy vọng và sự bình an khẽ khàng lách qua khe cửa khi gặp lại Paul D, người đàn ông cuối cùng của Tổ Ấm. Đã lâu lắm mới có một bờ vai cho chị tựa vào. Nhưng rồi Thương, một thiếu nữ xa lạ và bí ẩn, đột nhiên xuất hiện...

Ohio thôn dã, những năm sau cuộc Nội chiến. Những hiện tượng dị thường khuấy đảo căn nhà trắng xám nằm bên đường Bluestone. Sống ở đó cùng con gái là Sethe, một nô lệ bỏ trốn. Xinh đẹp, kiêu hãnh, thách thức tất thảy, và lẻ loi, chị chỉ thấy ánh sáng của hy vọng và sự bình an khẽ khàng lách qua khe cửa khi gặp lại Paul D, người đàn ông cuối cùng của Tổ Ấm. Đã lâu lắm mới có một bờ vai cho chị tựa vào. Nhưng rồi Thương, một thiếu nữ xa lạ và bí ẩn, đột nhiên xuất hiện, và toàn bộ quá khứ đau thương trỗi dậy nơi người mẹ vẫn bị ám ảnh khôn nguôi vì cái chết của đứa con thơ mười tám năm trước, trong một hành động nổi loạn, quyết liệt, man dại và hào hùng.
Lẫy cảm hứng từ một chuyện có thật và mang âm hưởng bi kịch Hy Lạp, Thương là lịch sử thân phận cá nhân tải nặng cả một quá khứ tập thể. Một bản thánh ca dâng tặng tình yêu, tình mẫu tử. Một cuốn tiểu thuyết của lầm lỗi và lòng khoan dung, của sự lãng quên và nỗi ám ảnh, của cái chết như sự hy sinh tất yếu và khát vọng sống mãnh liệt, của những dày vò đau đớn đối với tâm hồn và ngọn lửa yêu thương bất diệt.
“… Chúng mình chắc trông như một cảnh tượng lạ, chị nghĩ, và nhắm mắt lại để nhìn thấy cảnh tượng ấy: ba người phụ nữ ở giữa Chỗ Quang, dưới chân hòn đá nơi Baby Suggs thánh thiện đã yêu thích. Một người ngồi, vươn cổ cho hai bàn tay nhân ái của một trong hai người còn lại đang quỳ trước mặt người ấy.
Denver ngắm nhìn khuôn mặt của hai người. Thương ngắm nhìn công việc mà hai ngón tay cái của cô đang làm và hẳn phải thích điều cô nhìn thấy vì cô nghiêng người xuống và hôn làn da mềm mại dưới cằm Sethe.
Họ như thế trong một lúc vì cả Denver lẫn Sethe đều không biết làm sao: làm cách nào ngừng lại và không thích hình ảnh hay cảm giác của đôi môi đang tiếp tục hôn. Rồi Sethe, nắm lấy tóc Thương và chớp mắt lia lịa, kéo cô ra. Sau đó chị tin rằng chính vì hơi thở của cô gái rất giống mùi sữa tuơi, nên chị cau mày và nghiêm khắc nói với cô: “Con lớn quá rồi, không nên như thế.”
Chị nhìn Denver, và thấy nỗi hoảng hốt sắp biến thành điều gì hơn nữa, chị nhanh nhẹn đứng dậy, phá vỡ cảnh ba người của họ.
“Đứng lên nào! Đứng lên!” Sethe vẫy tay gọi hai cô đứng dậy. Họ rời Chỗ Quang cũng như lúc đến: Sethe dẫn đầu, hai cô ở xa phía sau. Tất cả vẫn im lặng như trước, nhưng với một điểm khác biệt. Sethe cảm thấy bận tâm, không phải vì nụ hôn, nhưng vì, ngay trước lúc ấy, trong lúc chị sung sướng để cho Thương xoa tan đi cơn đau, những ngón tay chi đang yêu thích và những ngón tay đã xoa dịu chị trước khi chúng bóp cổ chị nhắc cho chị nhớ đến một điều bây giờ chị đã quên. Nhưng có một điều chắc chắn, Baby Suggs không bóp cổ chị như chị đã nghĩ lúc đầu. Denver nói đúng, và lúc chị bước đi trong ánh sáng chập chờn rọi qua tàng cây, tỉnh táo hơn - xa khỏi phép màu của Chỗ Quang - Sethe nhớ lại cảm nhận về những ngón tay chị biết rõ hơn những ngón tay của chính mình. Chúng đã tắm rửa chị từng phần, quấn bụng cho chị, chải tóc chị, thoa dầu vào núm vú của chị, may áo cho chị, rửa chân chị, thoa mỡ trên lưng chị và sẽ bỏ dở gần như bất cứ chuyện gì để xoa nắn gáy cho chị khi, nhất là trong những điều chị nhớ lại và những điều chị không còn nhớ: thầy giáo viết bằng mực chì làm trong lúc mấy đứa cháu trai hắn vần vò người chị, khuôn mặt của người đàn bà đội chiếc nón nỉ khi bà đứng dậy để vươn vai trên đồng. Nếu chị nằm giữa những bàn tay của thiên hạ, chị sẽ nhận ra bàn tay của Baby Suggs cũng như chị đã biết hai bàn tay tốt lành của cô gái da trắng đang đi tìm vải nhung. Nhưng mười tám năm rồi chị đã sống trong một căn nhà đầy những cảm nhận từ thế giới bên kia. Và hai ngón tay cái ấn vào cổ chị cũng giống như thế. Có lẽ hồn ma đã đến đây. Sau khi Paul D đánh nó ra khỏi I24, có thể nó đã tụ lại ở Chỗ Quang. Cũng hợp lý, chị nghĩ…”