www.xbook.com.vn
ĐT: - Email: info@xbook.com.vn
SIÊU THỊ SÁCH TRỰC TUYẾN XBOOK
ĐC: Số 46 ngõ 897 Giải Phóng, Q.Hoàng Mai, Hà Nội


KHÔNG LẠC LOÀI

Tác giả: Phạm Thành Trung (Tự truyện), Lê Hoài Anh (Ghi)
Nhà xuất bản: Hội nhà văn
Giá bìa:45,000
Giá bán:45,000
Năm xuất bản: Quý I / 2009

Tập sách với 15 chương, kể lại câu chuyện 15 năm của một chàng trai bị coi là dị biệt, là thuộc thế giới thứ Ba. Tự truyện của tác giả Thành Trung, do nhà văn - nhà báo Lê Anh Hoài ghi lại. Vì là tự truyện nên những gì kể ra đều 100% sự thật, có điều, tên của các nhân vật đều được viết tắt. Người chấp bút đã thuật lại theo lối kể không tuyến tính, kết cấu kiểu văn học, "kèm theo chủ quan của người kể" trong đó…

Tập sách với 15 chương, kể lại câu chuyện 15 năm của một chàng trai bị coi là dị biệt, là thuộc thế giới thứ Ba. Tự truyện của tác giả Thành Trung, do nhà văn - nhà báo Lê Anh Hoài ghi lại. Vì là tự truyện nên những gì kể ra đều 100% sự thật, có điều, tên của các nhân vật đều được viết tắt. Người chấp bút đã thuật lại theo lối kể không tuyến tính, kết cấu kiểu văn học, "kèm theo chủ quan của người kể" trong đó…
“Cuộc sống có những ngã ba ngã tư, có những đoạn đường dài hun hút tưởng như không cùng. Trên con đường ấy, nhiều khi ta cảm thấy cuộc sống thật thú vị với bao người đồng hành, nhưng cũng có khi chỉ một mình ta loay hoay giữa những ngả rẽ, không biết đi đâu về đâu…”
Cái cảm giác “một mình”, “loay hoay giữa những ngả rẽ, không biết đi đâu về đâu” ấy bàng bạc trong suốt những chương đầu cuốn tự truyện Không lạc loài như một nỗi day dứt định mệnh. Nhân vật chính – Trung - là một người đồng tính, anh cũng từng trải qua một tuổi thơ sôi nổi và tinh nghịch của một cậu bé con, nhưng rồi khi lớn lên, qua những trớ trêu chẳng biết vô tình hay hữu ý của số phận, anh dần dần khám phá ra những góc khuất sâu kín trong thể xác cũng như tâm hồn mình để rồi nhận ra mình là một chàng trai chỉ có thể có tình yêu với con trai!
Sự thật ấy đến với anh thầm lặng, nhiều ngỡ ngàng hạnh phúc nhưng cũng không ít lo âu, mặc cảm. Từ tình yêu đầu đời trong trẻo với cậu bạn cùng lớp đến những mối tình chớp nhoáng bung tỏa bao khát khao, từ tình yêu cuồng nhiệt nhưng đầy day dứt với Kiên đến tình yêu nhẹ nhàng, thanh thản với Kid…, anh đã trải qua tất cả những cảm xúc thông thường nhất của tình yêu muôn thuở cũng như tất cả những đau đớn bất thường nhất của một kẻ mang thân phận “lạc loài”. Dám sống, dám yêu nhưng không thể vượt qua nỗi day dứt khi đối diện với ánh mắt thất vọng, đau khổ của những bậc làm cha làm mẹ hay với sự kỳ thị của người đời. Dám che chở, bảo vệ cho người mình yêu dưới một mái nhà nhưng vẫn rơi vào những chán nản bế tắc khi đối mặt với những khó khăn của một “gia đình” không bình thường và dễ rạn nứt hơn bao giờ hết. Những dòng thư tuyệt mệnh của Kiên đã khiến anh thêm một lần bàng hoàng nhận ra những cay đắng của kẻ lạc loài: “Muốn làm một người bình thường thật khó. Cuộc đời không có niềm vui là cuộc đời vô nghĩa. Cuộc sống mà phải luôn lo sợ, lừa dối những người xung quanh, lừa dối chính mình thì thật đáng buồn. Xin bố mẹ hãy tha lỗi cho con vì đã không làm tròn bổn phận của một người con.”
Nhưng cũng từ sau cái chết của Kiên, Trung tỉnh táo và bình tĩnh hơn khi nhìn nhận lại quá khứ và suy nghĩ về tương lai: “Tôi không thể sống vật vờ trong những cảm giác gấp gáp, thực chất là trốn chạy mọi người và trốn chạy chính bản thân”. Sau những biến cố lớn trong cuộc đời, người ta trưởng thành hơn, và Trung cũng thế, anh không chỉ sống cho mình mà con sống cho mẹ, cho Kiên, cho những người bạn… - cho những người yêu thương đã khuất.
Ngay từ khi bắt đầu quyết định chia sẻ những trang nhật ký, những tâm tư tình cảm thầm kín của mình, Phạm Thành Trung đã xác định Không lạc loài không đơn thuần là cuốn tự truyện thỏa mãn bản thân hay thỏa mãn sự tò mò của mọi người, mà là tâm sự “gan ruột” của anh về những điều mà một gay đã trải qua để mọi người hiểu hơn và chia sẻ. Bởi, một người thuộc thế giới thứ ba cũng cần và có quyền được yêu, được sống thật với tình cảm của chính mình. Và họ cũng cần lắm những ánh nhìn, những vòng tay yêu thương của cha mẹ, người thân, bạn bè để có thể vượt qua bao bất trắc, để không còn phải “loay hoay” giữa những ngả rẽ của cuộc đời và thực sự được hòa nhập vào cuộc sống của những người bình thường khác. Để họ có thể mạnh dạn cất cao tiếng nói trước cuộc đời: “Quá khứ không thể quên, nó nhắc tôi là ai!”