Một truyền kỳ đáng quý nhất, ngớ ngẩn nhất, buồn cười nhất, lãng mạn nhất của Vi Tiểu Bảo phiên bản nữ. Một chuyện tình đậm chất giang hồ, làm chấn động mọi thanh niên nam nữ trong thiên hạ. Một người con gái ngốc nghếch khơi dậy cả một trận sóng gió kinh thiên động địa nhưng đáng quý vô ngần, là bảo vật vô giá mà cả ba đại mĩ nam đứng đầu bảng xếp hạng thiếu hiệp ưu tú đều dốc lòng theo đuổi.
Cười ra nước mắt, trinh thám thần bí, tình yêu sâu đậm… tất cả đều có trong Bảo vật giang hồ!
***
Tiêu Ngũ Thập Lang tên thật là Tiêu Ngũ Thập Nương, thân là phận nữ nhi nhưng tính cách lại đậm chất nam nhi, là đứa con gái duy nhất của hơn mười đời tổ tông nhà họ Tiêu nổi tiếng giàu có ở đất Dương Châu, Giang Nam, đồng thời là đứa con thứ năm mươi của Tiêu lão gia, vậy nên Tiêu lão gia vô cùng yêu chiều, sủng ái cô con gái rượu này.
Ngũ Thập Nương tính tình tinh nghịch, kì quái, thường lấy việc trêu chọc các mĩ nam làm thú tiêu khiển, trong vòng phạm vi một trăm dặm quanh nơi cô sinh sống, tiếng xấu đồn xa, không ai không biết!
Căm ghét cuộc hôn nhân được sắp đặt với Đoạn Thủy Tiên, Ngũ Thập Nương phẫn nộ bỏ nhà ra đi, từ đó bắt đầu gia nhập vào chốn giang hồ, rồi đoạt được Linh Tê Bảo Kiếm trong truyền thuyết bấy lâu.
Kiên quyết đi theo truyền thống "tốt đẹp" xưa nay – "Nơi nào có Ngũ Thập Lang, nơi đó nhất định sẽ có chuyện vui để xem", cô bị cuốn vào một loạt những vụ huyết án li kì, thần bí. Ngũ Thập Lang đã dùng tư duy khác người cùng những phương thức lạ thường, độc đáo để điều tra ngọn ngành các vụ huyết án ấy và cũng lấy đó làm thú tiêu khiển.
Cùng lúc này, các thiếu hiệp anh dũng, tuấn tú chốn giang hồ như Lạc Cẩm Phong, Lãnh Vô Song, Đoạn Thủy Tiên… lần lượt xuất hiện, khó lòng tránh khỏi nảy sinh những tình cảm phức tạp "cắt chẳng đứt, gỡ thêm rối" với Ngũ Thập Nương.
Kẻ đại ma đầu đứng sau tất cả những huyết án trên giang hồ này rốt cuộc là ai? Ngũ Thập Nương sẽ dành tình cảm cho người nào?
Dự kiến phát hành 03/2012
Trích đoạn Chương 1 Ngũ Thập Lang đào hôn
“Vậy người hạ độc đâu?”. Ngũ Thập Lang thận trọng gặng hỏi, nói cho cùng thì hiện trường xảy ra vụ án vẫn chưa được thu dọn gọn gàng, cũng có nghĩa là kẻ hạ độc vẫn còn đâu đó quanh đây.
“Ở ngay trong gầm giường”. Mĩ nam ho vài tiếng rồi đứng dậy, cố tỏ ra thần bí, khó đoán. “Ta đã dùng nước hủy thây để giải quyết xác hắn rồi.”
Ngay tức khắc, Ngũ Thập Lang dựng hết cả tóc gáy. Cô nhảy ngay ra chỗ cách chiếc giường xa năm bước.
Sau khi đứng vững, cô liền nhìn chăm chăm vào mĩ nam bệnh tật, một lúc lâu sau, Ngũ Thập Lang mới lấy hết can đảm hỏi tiếp: “Xin hỏi…”
“Hả? Có chuyện gì?”. Mĩ nam bệnh tật ôn hòa, dịu dàng, đưa tay hào hiệp: “Ngươi cứ hỏi đi!”
“Đã hủy thây triệt để chưa?”
Im bặt…
Mĩ nam bệnh tật bị hỏi vậy, nhất thời chết lặng, im lìm không nói gì, lẳng lặng nhìn qua, sau đó từ từ vẫy tay, ra hiệu cho Ngũ Thập Lang tiến lại gần.
“Hả? Cái gì thế?”
“Ngươi ấy, lại gần đây!”
Ngũ Thập Lang từ từ tiếp lại gần bên giường, đột nhiên, mĩ nam bệnh tật nhổm dậy, dùng sức ấn mạnh đầu của Ngũ Thập Lang xuống rồi nói: “Ngươi nhìn xem ta đã hủy thây triệt để hay chưa?”
Bởi vì không có chút phòng bị nào nên đôi mắt của Ngũ Thập Lang trợn to ra, nhìn thẳng vào dưới gầm giường.
Chỗ đó sạch sẽ, gọn gàng, không thấy bất cứ cái gì cả.
Ngay cả chút vết tích ướt át cũng không hề lưu lại.
“Không có gì hết!”. Ngũ Thập Lang đứng dậy đầy nghi hoặc, lớn tiếng trả lời: “Không ngờ lại chẳng thấy cái gì cả.”
Theo lí mà nói, đáng lẽ phải có chút máu me đọng lại chứ!
Lẽ nào cuốn Giang hồ chí đã miêu tả hoàn toàn sai?
“Đương nhiên là không có rồi”. Mĩ nam ốm yếu vui như trảy hội, cưới tít cả mắt lại. “Vừa rồi, ta đã lừa ngươi đó!”
Ya!!! Khí huyết đảo ngược… Khuôn mặt của Ngũ Thập Lang vì tức quá mà đỏ như gan lợn.
“Ngươi thật là thú vị!”. Miệng cười nhăn nhăn nhở nhở, mĩ nam bệnh tật không hề cảm thấy hổ thẹn, tức khắc ngồi bật dậy, cuộn gọn tóc lại rồi dùng chiếc trâm bạch ngọc cố định mái tóc.
“Hay là ngươi làm người tùy tùng cho ta đi!”. Những ngón tay thon dài buộc nút chiếc áo khoác ngoài, mĩ nam bệnh tật ngẩng đầu, cười nói tiếp: “Ta đảm bảo rằng ngươi sẽ được ăn ngon, mặc đẹp, hơn nữa lại được vô cùng vui vẻ.”
Ngũ Thập Lang nhếch mép cười lạnh lùng, đưa nắm đấm lên cao rồi nện một cái thật mạnh vào mắt của mĩ nam bệnh tật. Sau một quyền, trên làn da trắng trẻo, nõn nà của mĩ nam lập tức hiện ra một con mắt gấu mèo.
“Ta không làm!”
Mĩ nam bệnh tật ngay tức khắc trút bỏ vẻ yếu ớt, bệnh tật trước đó, toàn thân toát lên khí chất nho nhã, quý phái, khí thế át người: “Ngươi dám đánh ta ư?”
“Bụp”, một quyền nữa được “tái xuất giang hồ” khẳng định nghi hoặc của mĩ nam bệnh tật.
Ngũ Thập Lang đánh cho con mắt còn lại của anh chàng cũng trở thành gấu mèo.
“Ngươi tiêu rồi!”. Mĩ nam bệnh tật nhìn Ngũ Thập Lang với ánh mắt dòm người chết, ngón tay nhanh chóng lướt qua khuôn mặt cô, đầu ngón tay vương chút phấn đỏ.
“Ngươi mới tiêu thì có!”. Ngũ Thập Lang lại càng thêm tức khí hét lên.
“Ngươi thử sờ lên khóe miệng của mình mà xem, ngươi đã trúng độc của ta rồi. Tên nó là Đồng Sinh Cộng Tử độc.”
Ngũ Thập Lang liền nghe theo, sờ lên khóe miệng của mình rồi giơ ngón tay ra, tận dụng tia sáng le lói trong căn phòng tối đen để căng mắt ra nhìn, lập tức trông thấy một màu đỏ chói.
Giang hồ thật quá đỗi đáng sợ, cô vừa bất cẩn đôi chút đã khiến mình bị trúng độc rồi.
“Như vậy thì sẽ thế nào?”. Giọng nói của Ngũ Thập Lang bắt đầu run rẩy.
“Không phải lo lắng, cùng lắm thì sẽ thế này, ta chết, ngươi cũng chết”. Nét mặt nghiêm nghị, ánh mắt của mĩ nam bệnh tật sáng như sao đêm.
“Nếu như ta chết trước thì sao?”
“À, người chết trước hả? Nếu như vậy, ta sẽ tìm một nơi sơn thủy hữu tình rồi an táng cho ngươi”. Mĩ nam bệnh tật cười tít mắt trả lời.
Thật chẳng còn thiên lí gì nữa, trên thế gian này, sao lại có thứ độc kinh khủng như thế chứ? Tiêu Ngũ Thập Lang muốn khóc mà không rặn nổi một giọt nước mắt.
“Cho nên mới nói, ngươi không muốn theo ta cũng khó lắm”. Mĩ nam bệnh tật cười sung sướng, rút ra một chiếc khăn trắng muốt, vừa lau tay cho Ngũ Thập Lang vừa than thở: “Hay là ngươi chấp nhận làm tùy tùng theo ta, ta sẽ giải độc tử tế cho?”
Tuy chỉ đơn giản là mấy lời thương lượng nhưng được thốt ra từ miệng của chàng thì chẳng khác nào mệnh lệnh.
Tiêu Ngũ Thập Lang mặt mày ảo não, khổ sở, chẳng cam tâm tình nguyện chút nào lên tiếng. “Vậy thì ít nhất cũng phải cho ta được biết cao danh quý tính của công tử chứ!”. Phen này, ta sẽ làm một tiểu nhân, ngày ngày châm kim vào hình nộm cho ngươi sớm chết, hừ!
Mĩ nam bệnh tật từ từ đứng dậy khỏi giường, hất đuôi áo ra đằng sau một cách oai vệ, nét mặt đắc ý kết hợp cùng đôi mắt gấu mèo, hùng hồn tuyên bố: “Ta chính là thiếu trang chủ của Lạc Hà sơn trang, tên gọi… Lạc… Cẩm… Phong!”
Lạc Cẩm Phong, người đứng thứ hai trong bảng xếp hạng các mĩ nam trên giang hồ, đứng trên Đoạn Thủy Tiên!
Con người lễ độ, nho nhã, biệt hiệu “Quân tử kiếm”!
Ngoại trừ tướng mạo đúng như những gì cuốn Giang hồ chí ca ngợi, còn lại tất cả đều là tầm bậy tầm bạ hết. Hắn ta nào có giống hạng quân tử nho nhã, rõ ràng là phường ngụy quân tử ăn thịt người chẳng chừa lại xương!
Nhân phẩm thì tà ác, cả người chỉ được mỗi khuôn mặt kia mà thôi.
Thôi được, làm tùy tùng cho đại mĩ nam cũng chẳng phải là chuyện gì nhục nhã cho lắm. Tuy rằng đã tự mình vỗ về, huyễn hoặc nhưng trái tim của Ngũ Thập Lang vẫn như tan thành từng mảnh.
Ý Kiến Khách Hàng |
Bảo vật giang hồ
Đức Hải 16h - 15/3/2012
Là một tiểu thuyết cổ trang nội dung hài hước nhưng "Bảo vật giang hồ" lại mang đến một sự hấp dẫn lôi cuốn kì lạ khi chỉ mới đọc vài chương truyện mở đầu. Một mô-típ khá mới khi một nhân vật nữ lại được nhiều nam tử yêu mến và trân trọng. Theo Sách Việt thì đây được xem là một phiên bản nữ của Vi Tiểu Bảo nhưng bản thân mình lại thấy không nên nói như thế vì sẽ làm nhiều người có ác cảm với kiểu nhân vật đa tình, gặp ai cũng thích, đặc biệt lại là nữ, vả lại trong truyện, cuối cùng nữ chính cũng tìm được một người mà mình yêu mến nhất.
|
Bảo vật giang hồ
Sunha 16h - 15/3/2012
Mới nghe giới thiệu đã biết đây nhất định là một câu chuyện thú vị, Ngũ Thập Nương tính cách như con trai, làm cách nào để trêu chọc mĩ nam, còn khiến tam đại mĩ nam dốc lòng theo đuổi, mới nghĩ đã đau đầu, càng đau đầu lại càng tò mò, càng tò mò lại càng muốn đọc. Nhưng mình lại không thích thể loại phá án cho lắm, giang hồ huyết hải thì còn đỡ, chắc vẫn đọc được, có đại ma đầu thì chắc tới cuối sẽ có thêm một đại mĩ nam nữa
|
BẢO VẬT BẢO VẬT GIANG HỒ - Độc đáo… Hài hước… Không thể bỏ qua…
thuy ngoc 9h - 10/4/2012
Nhân vật nữ chính ngốc nghếch như heo, một nhân vật nam có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trái tim ấm nóng, một nam nhân si tình song bụng dạ nhỏ nhen, một thiếu hiệp tự cao tự đại, cùng một số nhân vật phụ đôi lúc điên khùng, đôi khi biến thái…
Đây là chốn giang hồ hỗn độn, phức tạp, là nồi cháo bát bảo nấu mãi mà không nát!
Một truyền kỳ đáng quý nhất, ngớ ngẩn nhất, buồn cười nhất, lãng mạn nhất của Vi Tiểu Bảo phiên bản nữ. Một chuyện tình đậm chất giang hồ, làm chấn động mọi thanh niên nam nữ trong thiên hạ. Một người con gái ngốc nghếch khơi dậy cả một trận sóng gió kinh thiên động địa nhưng đáng quý vô ngần, là bảo vật vô giá mà cả ba đại mĩ nam đứng đầu bảng xếp hạng thiếu hiệp ưu tú đều dốc lòng theo đuổi.
|
Gửi ý kiến của bạn về bài này: |
Lưu ý : Khi than gia đóng góp ý kiến, mỗi ý kiến nếu được hiển thị quý khách được hưởng 500đ vào tài khoản, để được hưởng điều kiện này, quý khách chỉ cần đăng ký thành viên và đăng nhập để có thể tích lũy tiền trong tài khoản điện tử tại XBOOK |
|
CÙNG THỂ LOẠI |
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:25,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:74,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:,
Giá:48,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:125,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:24,000đ
|
|
|
|
Nhà xuất bản:
Tác giả:
Giá:40,000đ
|
|
|
|
Xem thêm
|
|