Thư giãn -> Giới thiệu sách |
Thư cho “Cỏ dại”
Cập nhật: 14h - 11/8/2011
|
Những website tôi biết chẳng còn thú vị nữa. Nhìn đâu cũng thấy những lời hạnh phúc, ai cũng ca ngợi một thế giới tươi đẹp thiên đường trong khi cuộc đời tôi đang đi vào ngõ tối. Tôi cho tất cả mọi điều trong đó là giả dối, chỉ đến khi thấy bạn.
"Mẹ ơi, thiên đường đẹp lắm phải không?", đó là nhan đề bài viết của bạn trong một forum. Từng lời nói xuất phát từ một trái tim non nớt đơn côi như cứa vào lòng tôi. Tôi bật khóc sau chuỗi ngày chỉ biết đến nụ cười mỉa mai, chua chát. Bạn cũng giống tôi, cũng vừa mất mẹ. Chúng ta cùng tuổi, nhưng bạn với nickname "Cỏ dại" mạnh mẽ và chín chắn hơn tôi rất nhiều. Bạn cũng đang đau, rất đau nhưng bạn vẫn an ủi tôi như một người đang hạnh phúc. Tôi thấy mình thật may mắn biết bao khi gặp được thiên thần ngay trong lúc khó khăn và cô độc nhất.
Rồi từng ngày qua đi, tôi, "Cỏ hoang" cứ dần lớn hơn, trưởng thành hơn và thấy đời đẹp hơn sau những lần chuyện trò cùng "Cỏ dại". Chính bạn đã đưa tôi thoát khỏi vực thẳm đau buồn. Dù bạn luôn nhắc rằng có tôi trò chuyện, bạn cũng vui hơn rất nhiều. Nỗi buồn trong tôi như đã vơi gần hết. Cách đây nửa năm, mẹ tôi ra đi mang theo một góc lớn trong trái tim bé nhỏ thì lúc ấy bạn đã lấp đầy khoảng trống đau thương đó.
Vậy mà hôm nay, tôi nhận được tin cách nơi tôi đang ở hàng ngàn cây số, bạn vừa nhắm mắt rời bỏ cõi trần gian. Đột ngột quá! Đau đớn quá! Tại sao… tại sao thế "Cỏ dại" của tôi? Sao không cho tôi biết căn bệnh quái ác kia sắp đem bạn rời xa tôi mãi mãi? "Cỏ dại" không tin tưởng tôi sao? Vết thương cũ vừa được hàn gắn không lâu như muốn vỡ òa thành tiếng nấc… Thế mà tôi đang muốn thông báo cho bạn một tin vui đấy. "Cỏ dại" còn nhớ cuộc thi Fanfiction mà chúng ta tham gia cách đây một tháng chứ? Hôm nay có kết quả rồi này, bạn và tôi đều có giải! Bạn đứng trên tôi. Từ lúc mới quen, bạn đã là mục tiêu cho tôi vươn tới. "Rồi sẽ vượt qua tất cả" - tôi từng tự nhủ với mình như thế. Vậy mà bây giờ...
Vòng xoáy cuộc đời sẽ còn cuốn nhánh "Cỏ hoang" trôi về những miền đất lạ. "Cỏ hoang" cứ nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ lo sợ vì nó biết lúc nào "Cỏ dại" cũng ở bên mình. Nhưng bây giờ "Cỏ hoang" vẫn còn đây mà "Cỏ dại" đã gục ngã. Bánh xe của "Cỏ hoang" đang lao về phía tương lai còn vòng quay của "Cỏ dại" thì đã đứng yên. Rồi tương lai sẽ thành hiện tại và hiện tại sẽ hóa ra quá khứ. "Cỏ hoang" lại đơn độc giữa cuộc đời.
Nhưng hãy yên tâm và đừng lo cho "Cỏ hoang" nữa "Cỏ dại" nhé. Vì tôi của hôm nay đã không như gần một năm trước nữa. Tôi của quá khứ có thể tự hủy hoại mình khi đứng trước sự ra đi của một người thân yêu quý nhưng tôi của bây giờ thì đã hiểu "điều người đã mất muốn được thấy là cuộc sống hạnh phúc của những người thân còn sống" - "Cỏ dại" của tôi đã nói như vậy khi nhắc về người mẹ quá cố của mình. Vậy thì hãy yên nghỉ "Cỏ dại" nhé. "Cỏ hoang" sẽ không bao giờ gục ngã và khiến bạn thất vọng nữa đâu! Cầu bình yên cho "Cỏ dại"!
Đường Hoàng Châu (Trường Chu Văn An) - Hà Nội mới
|
Gửi ý kiến của bạn về bài này: |
Lưu ý : Khi than gia đóng góp ý kiến, mỗi ý kiến nếu được hiển thị quý khách được hưởng 500đ vào tài khoản, để được hưởng điều kiện này, quý khách chỉ cần đăng ký thành viên và đăng nhập để có thể tích lũy tiền trong tài khoản điện tử tại XBOOK |
|
|
|
|
|
|
|
Top ý kiến mới nhất |
Cảm động!
Trong bài:
Lê Thị Hoài Thu 16h - 22/6/2012
Mẹ luôn là người vĩ đại nhất trên cuộc đời này!
|
Cám ơn
Trong bài:
Nguyễn Thị Lan Hương 8h - 22/6/2012
Cam ơn Xbook đã gửi cho mình câu chuyện thật ý nghĩa giữa cuộc sống đang chạy đua với thời gian. Chúc tập thể công ty Xbook ngày càng phát đạt.
|
Hoan nghenh Xbook vi nhung trich doan nghe rat van chuong nhung vo cung doi thuong ve tinh Cha con
Trong bài:
nacdanh 23h - 21/6/2012
K thưa Xbook,co lan mua sach của Xbook chỉ vi lý do uỷ quyền cho Bích Liên nhận giúp khi đó tôi đi xa nên các bạn cứ tưởng tôi là BLiên đúng không, cũng không sao hi hi. Đến hôm nay bài viết về tình phụ tử của các bạn quá hay nên tôi cũng xin thổ lộ tôi là đàn ông, hiện nay cũng chỉ một mình nuôi cô con gái mẫu giáo, bài giới thiệu của bạn làm tôi không thể quên xbook.com.vn, rất cảm động và liên tưởng nhiều điều về cha tôi, hiện nay tôi khá bận việc công tác và nuôi con, thú vui đọc sách dù tạm thời để lại, khi nào có thời giờ tôi sẽ không quên mua sách của quý vị. Chúc xbook.com.vn thành đạt và ngày càng có nhiều bài viết hay. Cảm ơn!
|
tin thật lòng
Trong bài:
nguyễn ngọc thu 15h - 20/6/2012
Cảm ơn Xbook đã gửi cho tôi những câu chuyện thật ý nghĩa.
|
Rất hay và cảm động!
Trong bài:
Lê Thị Hoài Thu 16h - 19/6/2012
Bài học lớn - niềm tin trong cuộc sống là cực kỳ quan trọng, người con tin là ba mình sẽ tìm thấy mình và người ba tin rằng con trai mình sẽ luôn chờ mình!
|
Cám ơn Người Mẹ Vĩ Đại
Trong bài:
Nguyễn Thị Tường Hiếu 21h - 16/6/2012
Cám ơn Xbook đã gửi đến cho tôi câu chuyện về người Mẹ thật đáng yêu và đáng kính. Những gì mà chúng ta có được ngày hôm nay là đều do từ Mẹ mà ra. Không phải Mẹ để lại nhiều tiền bạc, nhiều của cải vật chất là Mẹ đã cho ta,mà chính là Mẹ đã dâng tặng cả cuộc đời này cho các con yêu của mình bằng sự hy sinh thầm lặng.Một lần nữa tôi xin cảm ơn Xbook rất nhiều.
|
anh có giúp tôi không ?
Trong bài:
nguyễn thị thu hằng 13h - 16/6/2012
khi đọc bài viết về câu chuyện này tôi rất cảm động.cảm ơn XBOOK
|
Anh co giup toi khong
Trong bài:
Huong 21h - 14/6/2012
Trong cuộc sống với muôn vàn hối hả và với tính cách của một người trẻ đôi lúc chúng ta chỉ biết quan tâm đến bản thân mình hoặc gia đình nhỏ của mình mà quên rằng cha mẹ bạn cần lắm những sự quan tâm chăm sóc của bạn. Câu chuyện như nhắc nhở tôi rằng mình đã nhận rất nhiều từ cha mẹ,nay đã lớn phải không đòi hỏi cha mẹ phải trao cho mình nhiều yêu thương mà ngược lại phải trao cho cha mẹ tình yêu thương nhiều nhất mà mình có thể.
|
Câu chuyện tôi kể cho vợ và con tôi nghe
Trong bài:
Nguyễn Đức Thuấn 15h - 13/6/2012
Tôi đã nhận được mail của Xbook! tôi đã đọc và đúng thật nhân văn.Tôi đã đem về ngay trưa hôm đó và trong bữa cơm gia đình tôi đã kể lại cho vợ và con tôi nghe. Xin cám ơn Xbook!
|
Con yêu ba
Trong bài:
Hương 19h - 12/6/2012
Khi ba tôi nằm bệnh viện, tôi đã tự hứa, lúc nào ba ra viện tôi sẽ chăm sóc ông tốt hơn, ai ngờ ba tôi đã ra đi mãi mãi mà tôi chưa kịp nói con yêu ba. Mong hương hồn ba siêu thoát
|
|
|
|