Đăng nhập | Đăng ký

Tiết kiệm công tìm nghìn nghìn đầu sách
Tìm kiếm bạn sẽ có kết quả nhanh nhất và tối ưu nhất (Hỗ trợ gõ tiếng việt tự động)
   

Tiêu đề Tác giả Nội dung NXB Loại Tất cả
  
Hỗ trợ khách hàng

Hotline:0904 845 066
(7h-22h, cả T7, CN)
info@xbook.com.vn
  
Support Online
Liên hệ hợp tác
Liên hệ hợp tác:
  Đặt hàng theo yêu cầu
- Tại chức năng này, quý khách có thể gửi thông tin đặt những cuốn sách hay sản phẩm thuộc lĩnh vực kinh doanh của xbook, nhưng do chưa cập nhật lên hệ thống. Hoặc do quý khách chưa tìm được sản phẩm ưng ý, nhưng biết trên thị trường có sách hoặc sản phầm đó.
- XBOOK sẽ tiến hành kiểm tra thông tin yêu cầu của quý khách để đáp ứng nhanh nhất.

    Thư giãn -> Những điều kỳ diệu
Giày cao gót
Cập nhật: 22h - 12/9/2011

Tôi trả lời hiện tại tôi không thể dứt ra được vì “rắn” ở đây sắp ra khỏi hang. Vương Lượng nói cậu ta không biết bắt tay từ đâu. Tôi nói “phụ nữ, nhất định là phụ nữ”, rồi tắt máy.
Mã Lương mới đến công tác ở đại đội cảnh sát hình sự không lâu lắm, câu nói ấy của tôi làm cho cậu ta kinh ngạc, cậu ta nói:
- Tại sao anh lại biết phụ nữ đầu độc?
- Tôi đáp:
- Kinh nghiệm! Mình đã công tác ở đại đội cảnh sát hình sự mười mấy năm rồi, đã phá hàng trăm vụ án đầu độc, không có vụ nào là không do phụ nữ đầu độc. Phụ nữ hay đầu độc.
Thấy Mã Lương vẫn ngẩn mặt ra nghi hoặc, tôi bèn kể ra hàng lô hàng lốc vụ án đầu độc mà tôi xử lý, coi nó như báu vật trong nhà, cho cậu ta nghe. Tôi nói xong, Mã Lương hỏi:
- Tại làm sao phụ nữ lại hay đầu độc?
- Tôi đáp:
- Mình chỉ biết phụ nữ thường hay đầu độc, còn vì sao, thì mình cũng không rõ.
Hôm ấy, trời rất lạnh, chúng tôi phục ở dưới cầu đến trời sáng, mà mục tiêu vẫn chưa xuất hiện. Tôi hỏi Mã Lương tin tức do cơ sở cung cấp có đáng tin cậy không, Mã Lương nói tuyệt đối tin tưởng, tôi nói tôi phải gặp người cung cấp tin tức.Buổi chiều, tôi và Mã Lương đang ở trong đội, nói chuyện với người cung cấp tin tức, điện thoại di động của tôi réo, đúng là Vương Lượng gọi đến, nói cậu ta đang vò đầu bứt tai nhức óc, không có một đầu mối nào, mời tôi dù bận thế nào cũng phải cùng đi một chuyến. Tôi nói:
- Tại sao không có đầu mối chứ? Tôi chẳng đã bảo cậu đó sao, khẳng định là phụ nữ hạ độc, cậu đã xem xét toàn bộ phụ nữ trong làng chưa?
Vương Lượng nói:
- Tôi đã kiểm tra bảy mươi sáu người phụ nữ của Vương Gia Trang, không một ai bị nghi đầu độc!
Tôi nói:
- Cậu phát động quần chúng kiểm tra từng người một xem!
Tôi vừa cúp máy, thì điện thoại nội tuyến lại reo, đó là điện thoại của đại đội trưởng, yêu cầu tôi đến phòng làm việc của anh ấy ở tầng ba. Đại đội trưởng nói:
- Cậu có kinh nghiệm xử lý các vụ án đầu độc, cậu hãy đi một chyến nhé!
Tôi nói:
- Tối nay tôi vẫn phải đi nằm vùng cắm chốt!
- Đại đội trưởng nói:
- Cậu đến hiện trường chỉ đạo một chút, sau đó trở về. Cậu Vương Lượng xử lý các vụ án giết người còn được, còn gặp các vụ án đầu độc, vụ án cưỡng dâm thì lớ ngớ lắm!
- Vương Gia Trang ở Song Câu, cách huyện lỵ bốn mươi cây số, tôi phải ngồi trên chiếc xe mô tô cà tàng của Mã Lương. Trên đường, xe mô tô của Mã Lương cứ hỏng hoài, mỗi lần Mã Lương dừng xe để sửa chữa đều hỏi tôi:
- Tại sao phụ nữ lại hay đầu độc?
- Thái độ ấy như muốn đòi nợ tôi, làm tôi dở khóc dở cười. Lúc gần đến Vương Gia Trang, tôi gọi điện cho Vương Lượng, Vương Lượng nói đề nghị trưởng thôn ra cổng làng đón chúng tôi.
Gia đình người chết ở phía Đông làng. Chúng tôi vừa đến cổng nhà người chết, đội nhạc bèn tấu lên một bài điếu, những người mặc áo tang cùng quì xuống. Tôi sởn gai ốc toàn thân, mũi cay xè. Vương Lượng giới thiệu tỷ mỉ tình hình vụ án.
- Sau đó, Vương Lượng nói:
- Đã xem xét từng người phụ nữ trong làng, không có một người nào đáng nghi đã đầu độc.
- Tôi nói:
- Cậu dựa vào đâu mà nói không có ai đáng nghi ngờ nào?
Vương Lượng nói:
- Đầu độc thường chỉ là các vụ án phản cách mạng, hoặc tư thù đầu độc, gian tình đầu độc. Vụ án này khẳng định không phải là phản cách mạng đầu độc, nhưng bảy mươi sáu chị em phụ nữ không có một người nào có tư thù với người bị hại, và cũng không phát hiện ra người bị hại có gian tình!
- Tôi nói:
- Thảo nào cậu tìm không ra. Cậu nghĩ phụ nữ đầu độc là vì thâm thù đại hận ư? Sai rồi! Phụ nữ đầu độc vì những chuyện vặt vãnh như lông gà vỏ tỏi thôi!
- Thấy mọi người tỏ vẻ nghi ngờ, tôi nói:
- Xa xôi không nói làm gì, chỉ nói về mấy vụ án đầu độc xảy ra trong một quý gần đây làm ví dụ. Người phụ nữ ở Lâm Đường đẻ con gái, người hàng xóm đẻ con trai, cô ta đố kỵ, thế là hạ độc. Người đàn bà ở Song Kiều vì nhà của hàng xóm cao hơn nhà của cô ta thế là đầu độc. Người phụ nữ ở Trực Kiều vì người bị hại ướp nhiều hơn cô ta một miếng thịt mà đầu độc. Người đàn bà ở Lâm Câu lại càng hoang đường hơn, con trai và con dâu bà ta thường không để ý đến bà, có việc nhà không bàn với bà, thế là bà bỏ độc vào trong những mâm cỗ giỗ chồng. Bà ta nói những người bị trúng độc sẽ đòi nhà bà bồi thường, thì con trai và con dâu không thể không bàn bạc với bà. Cuối cùng con trai con dâu phải tìm đến bàn bạc với bà. Trong những vụ án ấy, có vụ nào là vì thâm thù đại hận đâu? Nếu như cậu điều tra nguyên nhân là do thâm thù đại hận, thì vĩnh viễn điều tra không ra!
Vương Lượng nói:
- Nghĩa là anh muốn nói chúng tôi phải điều tra xem xét những người phụ nữ đã từng đánh nhau chửi nhau với người bị hại ư? Vậy thì điều tra như thế nào đây?
- Tôi nói:
- Muốn phá vụ án này, anh chỉ có điều tra theo hướng đó!
Tôi nói với trưởng thôn:
- Ông mời cán bộ chi hội trưởng phụ nữ đến, đề nghị chị ta triệu tập tất cả phụ nữ trong làng lại chia thành tổ mạn đàm, xem phụ nữ nào có mâu thuẫn nhỏ với người bị hại!
- Tôi lại nói với chồng của người bị hại:
- Cả nhà các vị hãy nín đi đừng khóc nữa, các vị hãy nhớ kỹ lại xem trong làng có người phụ nữ nào có mâu thuẫn nhỏ với chị nhà không?
Sau khi tôi đề nghị như vậy, phụ nữ trong làng đều chia tổ mạn đàm. Thấy vậy, Vương Lượng nói:
- Anh đang làm trò đùa ư?
- Tôi nói:
- Cậu đừng cuống lên, biết đâu sẽ tìm ra hung thủ ngay bây giờ.
Vương Lượng dẫn tôi xuống bếp quan sát hiện trường. Tôi đi vào trong bếp, nhìn thấy bên cạnh bếp lò có một đôi giày cao gót màu xanh mới tinh, gót đặc biệt cao. Tôi thấy lạ quá, tôi rất ít nhìn thấy phụ nữ nông thôn đi giày cao gót, càng không thấy phụ nữ nông thôn lại đi giày gót cao như thế, chẳng khác gì giày cao gót mà những người mẫu thời trang thường đi khi biểu diễn.
- Tôi gọi chồng người bị hại tới, hỏi:
- Đôi giày cao gót này của ai?
- Anh ta nói:
- Của vợ tôi!
- Tôi nói:
- Cô ta đi giày cao gót cao như thế này để làm gì?
- Anh ta nói:
- Có trời mà biết được! Hôm kia cô ta mua ở nội thành, mới đi được một ngày!
- Tôi nói:
- Trong làng còn có người phụ nữ nào đi giày cao gót không?
Ông ta nhìn tôi trân trân, Vương Lượng và Mã Lương cũng nhìn tôi trân trân. Tôi cầm giày cao gót ra giữa sân, hỏi mấy chị phụ nữ đang họp:
- Trong làng còn có người phụ nữ nào đi giày cao gót không?
Một người phụ nữ mặc áo sơ mi may bằng vải hoa giơ tay, đứng dậy nói:
- Cúc Lan, Dương Cúc Lan. Trong làng này chỉ có cô ả yêu tinh ấy đi giày cao gót!
- Tôi hỏi:
- Cô ta ở đâu?
- Cô áo hoa đáp:
- Ở bờ sông bên kia!
- Tôi tìm một cái túi xách để giày cao gót vào. Khi chúng tôi đến nhà Dương Cúc Lan, thì mấy chục chị em phụ nữ đang vừa cắn hạt dưa vừa họp. Chúng tôi gọi Dương Cúc Lan vào sau nhà. Lúc đầu, Dương Cúc Lan rất bình tĩnh, lắc đầu nhún vai giả vờ câm điếc. Tôi quăng giày cao gót xuống trước mặt ả, lập tức mặt ả tái mét, quỳ sụp xuống, đập đầu xuống nền nhà. Tôi nói:
- Thôi, đừng đập đầu nữa! Nói đi!
- Cô ả nói:
Tôi không muốn đầu độc vụ này, nhưng cô ta thật quá đáng! Nhiều năm qua, người khác không nhận ra, còn tôi biết, cô ta luôn luôn ngấm ngầm ganh đua với tôi. Tôi dùng kem Tuyết Hoa giá sáu mươi đồng một tuýp, cô ta bèn dùng kem Tuyết Hoa giá tám mươi đồng một tuýp. Tôi mỗi ngày thay một bộ quần áo, cô ta nỗi ngày thay hai bộ quần áo. Tôi tổ chức sinh nhật làm mười tám mâm cơm khách, cô ta tổ chức sinh nhật làm mười chín mâm cơm khách. Tôi đốt một bánh pháo một nghìn quả, cô ta lại đốt một bánh pháo hai nghìn quả. Tôi mạ một chiếc răng vàng, cô ta cũng mạ một chiếc răng vàng. Tôi mời trưởng thôn đi ăn ở khách sạn Hồng Quang, cô ta mời trưởng thôn đến ăn cơm ở Trúc Gia Trang. Tôi mua tivi màu 21 in, cô ta mua tivi màu 25 in. Hôm kia, tôi mua một đôi giày cao gót, cô ta cũng mua một đôi giày cao gót, gót còn cao hơn của tôi đến ngần này. Cô ta còn cố ý ưỡn ẹo đi đi lại lại trước nhà tôi, cố ý chọc tức tôi, tôi thực lòng không chịu nổi, nên đã đầu độc, để cô ta đi mà ganh đua với Diêm Vương!

VŨ PHONG TẠO dịch (Theo tạp chí “Truyện ngắn chọn lọc”, TQ)

Sưu tầm : Phạm Tuyết Chinh

VŨ PHONG TẠO dịch - (Theo tạp chí “Truyện ngắn chọn lọc”, TQ)


Gửi ý kiến của bạn về bài này:
Lưu ý : Khi than gia đóng góp ý kiến, mỗi ý kiến nếu được hiển thị quý khách được hưởng 500đ vào tài khoản, để được hưởng điều kiện này, quý khách chỉ cần đăng ký thành viên và đăng nhập để có thể tích lũy tiền trong tài khoản điện tử tại XBOOK
Điện thoại:(Quý khách có thể bỏ qua)

Để lại số điện thoại XBOOK sẽ chăm sóc tốt hơn!
Họ Tên
Email:
Tiêu đề:
OFF Telex

VNI VIQR

Nội dung:
 CÙNG THỂ LOẠI
Chuyện tình đêm Noel
Người cha
Những truyện ngắn về thầy cô
Anh là nắng hạ trong tim em
Mẹ nghèo
Lòng biết ơn của con cáo
Trong bão tuyết
Phép màu
Nụ hôn và ly dị
Hâm lại chất lãng mạn
CHO TÔI XIN MỘT VÉ ĐI TUỔI THƠ
CHYỆN CON MÈO DẠY HẢI ÂU BAY
Xem thêm
Hitech
     Danh mục
Thư giãn
Những điều kỳ diệu
Top người quan tâm
Top bài hay
Giới thiệu sách
Kiến thức tham khảo
Truyện hài
Thư viện ảnh
Tư vấn
Tư vấn sách
Tư vấn Hitech
Tư vấn cho mẹ và bé
     Top ý kiến mới nhất
 Cảm động!
Trong bài: NHỮNG LỜI NÓI DỐI CỦA MẸ!
Lê Thị Hoài Thu   16h - 22/6/2012
 Mẹ luôn là người vĩ đại nhất trên cuộc đời này!
 Cám ơn
Trong bài: TIN THẬT LÒNG
Nguyễn Thị Lan Hương   8h - 22/6/2012
 Cam ơn Xbook đã gửi cho mình câu chuyện thật ý nghĩa giữa cuộc sống đang chạy đua với thời gian.
Chúc tập thể công ty Xbook ngày càng phát đạt.
 Hoan nghenh Xbook vi nhung trich doan nghe rat van chuong nhung vo cung doi thuong ve tinh Cha con
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
nacdanh   23h - 21/6/2012
 K thưa Xbook,co lan mua sach của Xbook chỉ vi lý do uỷ quyền cho Bích Liên nhận giúp khi đó tôi đi xa nên các bạn cứ tưởng tôi là BLiên đúng không, cũng không sao hi hi. Đến hôm nay bài viết về tình phụ tử của các bạn quá hay nên tôi cũng xin thổ lộ tôi là đàn ông, hiện nay cũng chỉ một mình nuôi cô con gái mẫu giáo, bài giới thiệu của bạn làm tôi không thể quên xbook.com.vn, rất cảm động và liên tưởng nhiều điều về cha tôi, hiện nay tôi khá bận việc công tác và nuôi con, thú vui đọc sách dù tạm thời để lại, khi nào có thời giờ tôi sẽ không quên mua sách của quý vị. Chúc xbook.com.vn thành đạt và ngày càng có nhiều bài viết hay. Cảm ơn!
 tin thật lòng
Trong bài: TIN THẬT LÒNG
nguyễn ngọc thu   15h - 20/6/2012
 Cảm ơn Xbook đã gửi cho tôi những câu chuyện thật ý nghĩa.
 Rất hay và cảm động!
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Lê Thị Hoài Thu   16h - 19/6/2012
 Bài học lớn - niềm tin trong cuộc sống là cực kỳ quan trọng, người con tin là ba mình sẽ tìm thấy mình và người ba tin rằng con trai mình sẽ luôn chờ mình!
 Cám ơn Người Mẹ Vĩ Đại
Trong bài: NHỮNG LỜI NÓI DỐI CỦA MẸ!
Nguyễn Thị Tường Hiếu   21h - 16/6/2012
 Cám ơn Xbook đã gửi đến cho tôi câu chuyện về người Mẹ thật đáng yêu và đáng kính. Những gì mà chúng ta có được ngày hôm nay là đều do từ Mẹ mà ra. Không phải Mẹ để lại nhiều tiền bạc, nhiều của cải vật chất là Mẹ đã cho ta,mà chính là Mẹ đã dâng tặng cả cuộc đời này cho các con yêu của mình bằng sự hy sinh thầm lặng.Một lần nữa tôi xin cảm ơn Xbook rất nhiều.
 anh có giúp tôi không ?
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
nguyễn thị thu hằng   13h - 16/6/2012
 khi đọc bài viết về câu chuyện này tôi rất cảm động.cảm ơn XBOOK
 Anh co giup toi khong
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Huong   21h - 14/6/2012
 Trong cuộc sống với muôn vàn hối hả và với tính cách của một người trẻ đôi lúc chúng ta chỉ biết quan tâm đến bản thân mình hoặc gia đình nhỏ của mình mà quên rằng cha mẹ bạn cần lắm những sự quan tâm chăm sóc của bạn. Câu chuyện như nhắc nhở tôi rằng mình đã nhận rất nhiều từ cha mẹ,nay đã lớn phải không đòi hỏi cha mẹ phải trao cho mình nhiều yêu thương mà ngược lại phải trao cho cha mẹ tình yêu thương nhiều nhất mà mình có thể.
 Câu chuyện tôi kể cho vợ và con tôi nghe
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Nguyễn Đức Thuấn   15h - 13/6/2012
 Tôi đã nhận được mail của Xbook! tôi đã đọc và đúng thật nhân văn.Tôi đã đem về ngay trưa hôm đó và trong bữa cơm gia đình tôi đã kể lại cho vợ và con tôi nghe.
Xin cám ơn Xbook!
 Con yêu ba
Trong bài: ANH CÓ GIÚP TÔI!
Hương   19h - 12/6/2012
 Khi ba tôi nằm bệnh viện, tôi đã tự hứa, lúc nào ba ra viện tôi sẽ chăm sóc ông tốt hơn, ai ngờ ba tôi đã ra đi mãi mãi mà tôi chưa kịp nói con yêu ba. Mong hương hồn ba siêu thoát
HỖ TRỢ

Liên hệ hợp tác
Liên hệ hợp tác:
 XBOOK ĐƠN GIẢN CHỈ LÀ ĐẶT MUA
 Miễn phí vận chuyển trên 90,000 nội thành Hà Nội. Hỗ trợ 5% giá hàng hoặc miễn phí vận chuyển cho đơn hàng trên 180,000 đ
 Cam kế bán bằng hoặc rẻ hơn giá bìa.
 Hãy nhấn nút đặt mua hệ thống hoàn toàn hướng dẫn đặt mua, phương thức nhận hàng, thanh toán và thời gian nhận hàng.
 Đặt hàng không cần đăng ký đăng nhập.
 CÂU HỎI THƯỜNG GẶP
  Đinh Văn Mẹo
  Hỏi:Tôi có mua được sách không?
  Cao Thị Vân Anh
  Hỏi:Hỗ trợ phí vận chuyển???
  Nguyễn Xuân Thức
  Hỏi:cần giãi đáp
  Nguyễn Thị Mỹ Hạnh
  Hỏi:Hết hàng

Hỗ trợ khách hàng
Hotline:0904 845 066
(7h-22h, cả T7, CN)
info@xbook.com.vn
SIÊU THỊ SÁCH TRỰC TUYẾN XBOOK
Office:Số 46 ngõ 897 Giải Phóng, Q.Hoàng Mai, Hà Nội
Thời gian liên hệ: Thứ Hai - thứ Sáu, 8:00 - 18:00 và thứ Bảy, 8:00 - 12:00 (trừ các ngày nghỉ và ngày lễ).

© 2007-2012, XBOOK.COM.VN, Inc